一年级古诗带拼音
绿树村边合-w3505
yì jiānɡ nán
忆 江 南
tánɡ
bái jū yì
唐白居易
jiānɡ nán hǎo
江 南好,
fēnɡjǐnɡ jiù cenɡ ān
风景旧曾谙。
rì chū
jiānɡ huā hónɡsh?nɡ huǒ
日出 江 花红 胜 火,
chūn
lái jiānɡshuǐ lǜ rú lán
春来 江 水绿如蓝。
nenɡ bù
yì jiānɡ nán
能不忆 江 南?
清明
(唐 杜牧)
Qīng míng shí
jiē yǔ fēn fēn,
清 明 时 节 雨 纷 纷
Lù shàng xíng
rén yù duàn hún 。
路 上 行 人 欲 断 魂
jiè wèn jiǔ
jiā hé chù yǒu ,
借 问 酒 家 何 处 有
mù tóng yáo
zhǐ xìng huā cūn 。
牧 童 遥 指 杏 花 村
,
。
,
。
春夜喜雨
(唐 杜甫 )
hǎo yǔ zhī
shí jié
好 雨 知 时 节 ,
dāng chūn nǎi fā shēng
当 春 乃 发 生 。
suí fēng qián rù yè
随 风 潜
入 夜 ,
rùn wù xì wú shēng
润 物 细 无 声 。
《赠花卿》zèng huā
qīng
(唐 杜甫)
锦城丝管日纷纷,
jin cheng si guan
ri fen fen
半入江风半入云。
ban ru jiang feng ban
ru yun
此曲只应天上有,
ci qu zhi ying tian shang
you
人间能得几回闻。
ren jian neng de ji hui wen
江畔独步寻花
唐 杜 甫
huáng sì
niáng jiā huā mǎn xī
黄 四 娘 家 花 满 蹊 ,
qiān duǒ wàn duǎ yā zhī dī
千 朵 万 朵 压 枝
低 。
liú lián xì dié shí shí wǔ
留 连 戏 蝶
时 时 舞 ,
zì zài jiāo yīng qià qià tí
自
在 娇 莺 恰 恰 啼 。
《qiūxī》
《秋夕》
zuîzhě:dùmù
作者:杜牧
yínzhúqiūɡuānɡlěnɡhuàpínɡ,
银烛秋光冷画屏,
qīnɡluïxiǎoshànpūliúyínɡ。
轻罗小扇扑流萤。
tiānjiēyâsâliánɡrúshuǐ,
天阶夜色凉如水,
zuîkànqiānniúzhīnǚxīnɡ。
坐看牵牛织女星。
秋思
(唐)张籍
luo yang cheng li jian
qiu feng
洛 阳 城 里 见 秋 风,
yu zuo jia shu yi
wan zhong
欲 作 家 书 意 万 重。
fu kong congcong
shuo bu jin
复 恐 匆匆 说 不 尽,
xing ren lin fa
you kai feng
行 人 临 发 又 开 封。
tánqín》
《弹琴》
zuîzhě:liúchánɡqīnɡ
作者:刘长卿
lǐnɡlǐnɡqīxiánshànɡ,
泠泠七弦上,
jìnɡtīnɡsōnɡfēnɡhán。
静听松风寒。
ɡǔdiàosuīzìài,
古调虽自爱,
jīnrãnduōbùdàn。
今人多不弹。
望洞庭
(唐) 刘禹锡
hú
guāng Qiū yuè liǎng xiāng hé
湖 光 秋 月 两 相 和,
tán miàn Wú fēng jìng wèi mó
潭 面 无 风 镜 未
磨。
yáo wàng Dòng tíng shān shuǐ cuì
遥 望 洞
庭 山 水 翠,
bái yín Pán lǐ yī qīng luó
白 银 盘
里 一 青 螺。
早梅
(唐)张谓
yī shù hán mãi bái yù tiáo,
一树寒梅白玉条,
jiǒng lín lín cūn bàng xīqiáo。
迥临林村傍溪桥。
bù zhī jìn shuǐ huā xiān fā,
不知近水 花先发 ,
yí shì jīng chūn xuě wâi xiāo。
疑是经春雪未销。
大林寺桃花
(唐)白居易
rãn jiān sì yuâ fāng fēi
jìn ,
人间四月芳菲尽,
shān sìtáo huā shǐ shâng
kāi 。
山寺桃花始盛开。
zhǎng hân chūn guī wú mì
chù
长恨春归无觅处,
bú zhīzhuǎn rù cǐ zhōng lái 。
不知转入此中来。
jué jù
绝句
dù fǔ
杜甫
chí rì jiāng shān lì
迟 日 江 山 丽 ,
chūn fēng huā cǎo xiāng
春
风 花草 香 。
ní róng fēi yàn zǐ
泥 融 飞 燕 子 ,
shā nuǎn shuì yuān yāng
沙 暖 睡 鸳 鸯 。
凉州词
(唐) 王之涣
huáng hé yuǎn shàng bái yún jiā
黄 河 远 上 白
云 间 ,
yī piàn gū chéng wàn rèn shān
一 片 孤
城 万 仞 山 。
qiāng dí hé xū yuàn yáng liǔ
羌 笛
何 须 怨 杨 柳 ,
chūn fēng bù dù yù mén guān
春
风 不 度 玉 门 关 。
逢雪宿芙蓉山主人
唐 刘长卿
rì
mò cāng shān yuǎn
日 暮 苍 山 远 ,
tiān hán
bái wū pín
天 寒 白 屋 贫 。
chái mén wén
quǎn fèi
柴 门 闻 犬 吠 ,
fēng xuě yè guī
rén
风 雪 夜 归 人 。
渔歌子
【唐】张志和
xī sài
shān qián bái lù fēi
西塞山前白鹭飞,
áo huā liú
shǔi jué yú féi
桃花流水鳜鱼肥。
qīng ruò lì, lǜ
suō yī
青箬笠,绿蓑衣,
xié fēng xì yǔ bù xū gūi.
斜风细雨不须归。
山亭夏日
Shān tíng xià rì 高骈Gāo pián
绿树阴浓夏日长
Lǜ shùyīn nóng xià rì zhǎng
楼台倒影入池塘
Lóutái dàoyǐng rù chítáng
水精帘动微风起
Shuǐ jīng lián dòng wéifēng qǐ
满架蔷薇一院香
Mǎn jià de qiángwēi-yuàn xiāng